Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

Truyện Mới Quân Tử Chi Giao - Giảm 87% - (Lam Lâm) | ThueSach.vn

ThueSach.vn - Thuê Sách Quân Tử Chi Giao (Lam Lâm) - Giá bìa: 230,000 - Giá thuê: 31.000 (giảm 87%): " Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu. Có thể ăn nửa bữa, nửa đêm nhưng không thể đi nửa đường chân lý, yêu bằng nửa trái tim. Một ngày anh sẽ yêu em như em yêu anh, một ngày anh sẽ nghĩ về em như em nghĩ về anh, một ngày anh sẽ khóc vì em như em khóc vì anh, một ngày anh sẽ muốn em... nhưng em sẽ không cần anh nữa.…"

Quân Tử Chi Giao (Lam Lâm)



Giá bìa: 230,000 VNĐ

Giá thuê: 31.000 VNĐ (Giảm 87%)

Truyện trải dài từ những năm sinh viên thời đại học đến khi họ trưởng thành, cưới vợ, sinh con. Và rắc rối bắt đầu kéo đến.

Những điều tưởng như là bí mật năm xưa dần dần được tiết lộ. Giữa ân oán tình thù ấy, họ sẽ lựa chọn như thế nào?

Không mong được ghi tên trên cùng một tấm thiệp hồng, chỉ mong tên người được khắc lên cùng một tấm mộ bia.

Trước kia có một chú cá nhỏ xấu xí, một ngày ở đáy biển gặp được một con cá mập lớn. Rõ ràng đó là một con cá mập hung ác, rất nhiều cá đều sợ cá mập, không biết vì sao, cá nhỏ lại cho rằng cá mập là loài lương thiện, tưởng rằng cá mập không ăn thịt, cảm thấy cá mập rất tuấn tú, toàn tâm toàn ý đi theo cá mập, làm người hầu nhỏ cho cá mập, mỗi ngày từ trên xuống dưới giúp cá mập quét dọn.

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Tảo Mộ (Ngô Trầm Thủy)



Giá bìa: 244,000 VNĐ

Giá thuê: 34.000 VNĐ (Giảm 86%)

Trích Đoạn:

Hạ Triệu Bách tiếp tục lấy ngón tay thô ráp vuốt cằm, hai má của ta khiến thân thể từng trận run rẩy, nỗi sợ hãi lại lần nữa chiếm thế thượng phong. Kí ức đau đớn xa xôi kia lại một lần nữa quay lại, làm ta khó có thể chế trụ được sự run sợ, liều mạng giãy giụa đứng lên. Một tên chó săn chế trụ không cho ta hoạt động, ta mặc dù lực còn hơi yếu nhưng cũng đạp được cho tên chó săn kia mấy phát. Đáng tiếc nam nhân đó không những không có thả ta mà ngược lại còn nhạ hắn mắt lộ hung quang, không biết tiếp theo hắn sẽ làm cái gì đáng ghê tởm. Ta sợ không được, không có biện pháp nên đành phải học theo kiểu mấy nữ sinh hét ầm lên: “Các ngươi muốn làm gì? Ta không biết các ngươi, các ngươi dựa vào cái gì bắt ta, buông tay. Cứu mạng a….”.

Ta nghĩ là kêu nhiều như vậy làm cho người bên ngoài phát hiện, nên cố gắng gân cổ kêu đắc lợi hại, sai sử bảo tiêu chế trụ một thiếu niên, nói đi nói lại, thế nào cũng không dễ nghe. Tâm lý của kẻ có tiền ta tối rõ ràng, nhất cử nhất động đều quan hệ đến thể diện, vạn nhất làm sao thì không dậy nổi người. Quả nhiên, nam nhân nghe ta thét chói tai nhíu mày, đối với ta y nghiêm quát: “Câm miệng. Im lặng thì ta tha cho ngươi, nghe hiểu chưa?”.

Không thể không thừa nhận hắn còn đang xây dựng ảnh hưởng, ta chiến đấu bằng mồm mép hơn nửa ngày mới khó khăn gật đầu. Hắn hướng tên hắc y chó săn phía sau ta nghiêng đầu, cổ tay đau đớn do bị cầm cuối cùng cũng được giải thoát. Ta một mặt xoa cổ tay, một mặt cảnh giác nhìn hắn. Nam nhân kia không nói lời nào yên lặng nhìn ta nửa ngày mới nói: “Sợ hãi như vậy sao? Ách? Bộ dáng của ngươi quả thật là học sinh trung học, ngươi nói Thế Đông từng giúp đỡ ngươi là cái chuyện gì? Ta như thế nào lại không biết”.

Ta thầm nghĩ ‘cho dù ngươi đem địch nhân quanh mình hết thảy tra rành mạch cũng không đến mức hắn đi ra ngoài đổi áo ngươi cũng biết đó chứ?’ Ta trong đầu nhanh chóng suy nghĩ kiếm ra một cái tuyệt hảo quen thuộc câu chuyện, run run nói: “Lâm tiên sinh đã quyên một ít tiền cho trường của ta, nhà trường đã mời ngài ấy tham dự lễ kỷ niệm thành lập trường, tiên sinh đến đấy, hôm đó ta là học sinh đại biểu. Ngài ấy tốt lắm lại hiền lành, hỏi ta nhiều điều, khi biết được thân thể ta không tốt, gia cảnh cũng bình thường, liền quyên trợ cho ta. Đáng tiếc không bao lâu, Lâm tiên sinh liền qua đời…”.

Khuôn mặt ngưng trọng của nam nhân kia dần dịu đi, khóe miệng hiện lên một tia cười châm chọc, gật đầu nói: “Giống chuyện hắn hay làm. Thế Đông quyên trợ ngươi vào khi nào?”.

Hắn quả nhiên vẫn còn nghi ngờ, mà ta lại đang chờ câu hỏi này. Nhìn ánh mắt hắn, ta nhẹ giọng nói: “Ba năm trước đây, ta nhớ rõ là ngày mười bốn tháng sáu. Hôm đó có bão, đài khí tượng báo động trước, Chúng ta đều nghĩ Lâm Tiên Sinh sẽ không tới, vậy mà cuối cùng ngài ấy vẫn lái xe đến”.

Mặt hắn chợt trở nên căng thẳng, quả nhiên dù có âm ngoan độc ác thế nào cũng chỉ sợ là không thể quên Lâm Thế Đông chết thảm dưới bánh xe, không còn ra hình người. Mà việc hắn đến bái tế Lâm Thế Đông có lẽ là do sợ người ta sẽ tìm đến mình đòi mạng, dù sao đó cũng là việc người buôn bán kiêng kị nhất.

Ta có chút khoái ý nhìn bản mặt của hắn, biết hắn đang nghĩ cái gì. Ba năm trước đây, ngày mười bốn tháng sáu, Lâm Thế Đông đem chút tài sản cuối cùng trên danh nghĩa chuyển qua cho Thất bà, đồng thời bắt tay vào bán tổ trạch, vốn muốn đem toàn bộ chỗ tiền đó để trả nợ nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại đem hai mươi vạn quyên tặng trường trung học Saint Mary. Đến nay ta cũng chưa hiểu được tại sao chính mình khi đó rõ ràng muốn đi tìm cái chết lại đi quyên tặng tiền cho một trường trung học? Phải chăng ngày đó lái xe qua gặp bọn nhỏ mặt mũi non nớt, ngây thơ khiến ta hết sức cảm động chăng? Tóm lại việc quyên tiền lại đúng dịp kỷ niệm ngày thành lập trường, hiệu trưởng tự mình mang thư đến mời. Lúc đó Lâm thị chưa truyền ra thông tin phá sản, hiệu trưởng kia chắc là muốn mượn cơ hội này để làm quen với một quý nhân như ta.

Ta vốn cũng chẳng còn tâm tình gì, mệnh này cũng sắp hết không bằng đi xem cũng được. Vì thế ngày ấy ta mạo hiểm mưa gió đi đến đó, nghe những thiếu niên hai má phấn nộn, giọng hát uyển chuyển hát khiến ta nhớ lại những bản tình ca tiếng Anh cũ, trong phút chốc cười lên rất sung sướng. Hiện tại nghĩ lại đó có lẽ là lần cuối cùng Lâm Thế Đông lộ ra khuôn mặt tươi cười.


Quân Tử Chi Giao (Lam Lâm)
ThueSach.vn Tổng Hợp