Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Nghề Làm Phi (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh) - Giảm 87% - Thuê Truyện Mới bán chạy

ThueSach.vn - Thuê Sách Nghề Làm Phi (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh) - Giá bìa: 124,000 - Giá thuê: 16.000 (giảm 87%): " Vì vậy ngay lúc này, tôi biết điều gì tốt nhất với mình. Và đó là quên đi anh, thậm chí dù tôi không thể. Cuộc sống của tôi vẫn nấn ná trên từng giọt tình yêu mà anh đã cho tôi. Thậm chí dù tôi không phải lúc nào cũng nhìn thấy tình yêu ấy, tôi biết nó ở đó, và giống như một kẻ khờ, tôi buông tay khỏi một thứ đặc biệt với mình đến thế, thứ mà tôi chưa từng nghĩ mình sẽ cần đến.…"

Thuê Sách Nghề Làm Phi (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh)



Giá bìa: 124,000 VNĐ

Giá thuê: 16.000 VNĐ (Giảm 87%)

Xuyên không thành một phi tần nho nhỏ đã mất thánh sủng, Trang Lạc Yên tâm tâm niệm niệm sẽ hoàn thành tốt nghề nghiệp mới của mình – nghề làm phi vô cùng rủi ro, không thể từ chức, một là làm tốt, hai là chết.

Một nghề nghiệp luôn phải phấn đấu vươn lên không ngừng, nhưng lại không được phép để con tim mình rung động.

Bởi lỡ rung động rồi, là vạn kiếp không thể quay đầu…

Suy cho cùng, đã là nữ tử thì sẽ có một ngày già đi, lấy sắc tranh tình nhất định sẽ phải nhận kết cục sắc suy tình bạc, bởi Đế vương đa tình, hồng nhan chóng lụi, vậy thì nàng sẽ dùng lí trí này để thuần phục trái tim Đế vương.

Vẫn biết vận mệnh vô thường, Đế vương vô tình, nhưng Trang Lạc Yên nàng không sợ, bởi, trái tim trong lồng ngực nàng, mãi mãi chỉ thuộc về nàng mà thôi!

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Vương Phi Thần Trộm (An Dĩ Mạch)



Giá bìa: 140,000 VNĐ

Giá thuê: 19.000 VNĐ (Giảm 86%)

Trích Đoạn:

Thế nhưng vừa nhắm mắt thời gian nửa tháng đã trôi qua, cuối cùng ta vẫn bị tấm vải rách kia đánh bại. Ta cúi đầu nhìn ngón tay đã bị đâm không biết bao nhiêu nhát, thật đúng là cùng cực thê thảm!

“Hầy, nàng đang thêu hai con gà mái sao? Là gà mái lội sông, cố gắng không tệ, rất có hình tượng!” Diệu nhìn chiếc khăn tay ta thêu xong, vừa gật đầu vừa đưa lời tán thưởng.

“Là uyên ương nghịch nước chứ không phải gà mái lội sông? Ta thêu thùa kém như vậy sao?” Ta nghiêm mặt đưa lời phản đối.

Lúc này, ta và Diệu đang ngồi trong một lầu nhỏ thưởng trà sưởi nắng. Tính tình của Diệu rất tốt, kể từ sau lần chạm mặt tại phủ của biểu ca Thủy Sinh, chúng ta càng lúc càng thân thiết hơn. Thậm chí, gần đây chúng ta còn thường xuyên cùng nhau xem kịch thưởng trà. Đương nhiên, đây cũng là nhờ phúc của Diệu, vốn dĩ biểu ca Thủy Sinh trông chừng ta rất chặt, sống chết cũng không cho ta ra ngoài. Thế nhưng, chỉ cần chàng đến chơi thì biểu ca liền thay đổi thái độ, lần nào cũng cung kính tiễn hai người chúng ta ra khỏi phủ. Còn về lí do, ta đã hỏi nhưng Diệu chỉ đáp qua là vì phụ thân của chàng làm quan lớn hơn biểu ca ta, còn về việc lớn hơn như thế nào thì chàng không nói cho ta biết.

Hiện giờ, sau khi nghe ta thốt ra bốn chữ “uyên ương nghịch nước”, Diệu lại đưa mắt nhìn vào tác phẩm của ta một lần rồi đột nhiên bật cười thành tiếng, thậm chí phun cả trà lên mặt bàn, tiếp đó cười đến mức không kịp thở. Mấy khách hàng ngồi ở bàn bên tò mò quay sang nhìn chúng ta bằng ánh mắt hiếu kỳ. Ta tức giận đưa chân đá chàng, siết chặt nắm đấm đến mức xương bàn tay kêu răng rắc.

“Bức tranh thêu này, Hoàng đế nhất định không thích đâu, có điều ta lại rất thích, nàng cho ta nhé!” Còn chưa đợi ta gật đầu đồng ý, chàng đã nhanh tay nhét chiếc khăn đó vào người, rồi liếc nhìn ta bằng ánh mắt giảo hoạt, trên môi nở nụ cười nham hiểm. “Nếu nàng thực sự muốn học thêu thùa, ta sẽ dạy cho nàng, đảm bảo nàng học vừa nhanh chóng lại vừa đẹp.”

“Huynh? Một người con trai như huynh mà cũng biết thêu hoa?”

“Thêu nàng còn được nữa là thêu hoa! Mở to mắt ra mà nhìn, cái này được gọi là cách thêu chữ thập, là cách thêu mà một sứ giả tây dương dạy cho ta. Chỉ cần nàng có thể vẽ ra được hình thì tuyệt đối có thể theo hình đó mà thêu. Đơm khuy áo chắc nàng biết chứ, cách thêu chữ thập này thậm chí còn đơn giản hơn cả đơm cúc áo nữa.” Chàng vừa nói vừa đưa kim thêu, thuần thục như thể bản thân chính là một bậc thầy vậy.

“Tại sao huynh biết được nhiều thứ cổ quái vậy? Thậm chí còn được gặp cả sứ giả tây phương nữa, phụ thân huynh làm quan lớn đến mức nào?” Ta chống tay lên cằm tò mò hỏi.

“Ta đúng là biết được nhiều thứ cổ quái, thế nhưng làm sao mà cổ quái bằng thiên kim của Thừa tướng đại nhân chứ? Tại sao nàng biết những chốn chuyên bán phấn bán son như Thiên Hương Các, thậm chí còn thuộc lòng các phường bạc lớn nhỏ trong thành Trường An này?” Chàng tiến sát lại gần chỗ ta, mỉm cười dịu dàng, nhìn ta bằng ánh mắt tò mò do thám. Ánh mắt chàng rất đẹp, đồng tử sâu như biển đêm khiến người đối diện dễ dàng bị mê hoặc. Khuôn mặt ta bất giác nóng bừng lên, ta vội trốn tránh ánh mắt đầy ám muội của chàng, rồi quay hẳn người đi không nhìn chàng thêm nữa. Trái tim ta phút chốc không ngừng đập cuồng loạn trong lồng ngực!


Nghề Làm Phi (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh)
ThueSach.vn Tổng Hợp