Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Thuê Sách Ta Muốn Đến Cửu Châu - Giảm 88% - (Cửu Lộ Phi Hương) | Truyện Mới bán chạy

ThueSach.vn - Thuê Sách Ta Muốn Đến Cửu Châu (Cửu Lộ Phi Hương) - Giá bìa: 129,000 - Giá thuê: 16.000 (giảm 88%): " Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.…"

Ta Muốn Đến Cửu Châu (Cửu Lộ Phi Hương)



Giá bìa: 129,000 VNĐ

Giá thuê: 16.000 VNĐ (Giảm 88%)

"Ta Muốn Đến Cửu Châu” là cuốn tiểu thuyết mang đậm màu sắc huyền ảo, kỳ bí. Lấy bối cảnh thế giới Cửu Châu, nơi có hai mặt trăng, có tiên, có ma, các loài thú kỳ dị, câu chuyện đầy kịch tính, bất ngờ và tuyệt diệu của Nhan Nhược Nhất được viết nên. Một cô gái loài người hiện đại sẽ ra sao và làm thế nào trong thế giới ma quái xa lạ ấy?

Cô gái bé nhỏ và hết sức bình thường này sẽ đối mặt thế nào với vị vương cao ngạo của tộc yêu hồ? Cô gái ấy, với thần lực được thần minh thượng cổ tin tưởng gửi gắm, sẽ làm gì để bảo vệ nó?... Rất nhiều chuyện sẽ diễn ra ở Cửu Châu, rất nhiều người sẽ xuất hiện ở Cửu Châu, nhưng chỉ có một yêu hồ, một mối tình sẽ làm thay đổi trái tim Nhược Nhất.

Nhan Nhược Nhất một cô gái loài người bình thường bỗng trở nên đặc biệt, được thần minh thượng cổ chọn lựa để gửi gắm thần lực.

Lần đầu tiên Nhan Nhược Nhất bị đưa tới Cửu Châu là do cô say xỉn, nôn lên người phù thủy Mạc Mặc. Nhược Nhất kịch liệt phản kháng, đòi trở về. Phù thủy chỉ nói: "Quay về? Được thôi, đi chết đi”.

Lần thứ hai, thần minh thượng cổ tới tận thế giới của Nhược Nhất để đưa cô trở về Cửu Châu, bởi ở đó cô vẫn còn nghiệt duyên chưa dứt...

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Vương Phi Thần Trộm (An Dĩ Mạch)



Giá bìa: 140,000 VNĐ

Giá thuê: 19.000 VNĐ (Giảm 86%)

Trích Đoạn:

Con bé ăn mày đó thường xuyên bị đánh, lại hay bị vấp ngã, nên cơ thể lúc nào cũng trầy trụa thương tích. Dẫu vậy, chẳng hề gục ngã, nó vẫn sống kiên cường. Trước giờ mỗi khi bị thương, nó đều tự phải chăm sóc. Vì đã quá quen với cuộc sống mồ côi, đơn độc nên nó không muốn người khác giống như mình. Cứ thấy những người yếu đuối không chốn nương thân là nó lại nghĩ cách giúp đỡ, tuy rằng bản thân không có nhiều, chỉ có thể giúp họ được phần nào mà thôi. Và khi nó nhìn thấy những người cô độc…

Lúc này, trong tâm trí ta chợt hiện lên bóng của một bé trai. Cậu ta đang đứng trên tường thành, cúi đầu buồn bã nhìn xuống toà thành mênh mông đang chìm trong giấc ngủ. Nếu họ cô độc, ta nghĩ, ta muốn được bước tới, nắm lấy bàn tay họ.

Ta lúc tỉnh lúc mơ, trước mắt cứ hiện lên hình ảnh một tiểu ăn mày nhỏ bé, đội chiếc mũ có khăn trùm, mình đầy thương tích, đứng cùng vị thiếu niên cô độc trên tường thành. Nhưng ta chợt thấy buồn cười, bây giờ là lúc nào rồi mà ta còn nhớ đến người khác chứ?

Từ trước đến nay, cho dù bị thương nặng đến mức nào, đau đến ra sao, chẳng có bất kỳ ai quan tâm đến ta cả, dẫu ta có chết đi, chắc rằng cũng chẳng có một ai lo lắng, buồn thương. Mà sự thực chẳng phải ta đã chết một lần rồi sao? Và đúng là không có ai quan tâm thật. Sau cùng, trước khi đánh mất ý thức hoàn toàn, không biết là ảo giác hay sự thật, ta bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên. Giọng nói ấy vừa mạnh mẽ vừa phẫn nộ, lại đau đớn đến tột cùng: “Các ngươi! Dừng tay lại!”

***

Thế rồi những hình ảnh hỗn loạn khác lại hiện lên liên hồi. Ta gặp phụ thân và mẫu thân. Trong làn tuyết trắng, toàn thân họ một màu trắng toát, lại chẳng thể nhìn rõ được hình dáng. Nhưng ta có thể cảm nhận được họ đang mỉm cười nhìn ta. Lúc ta vui vẻ chạy lại, họ lại càng lúc càng trôi xa, sau cùng biến mất ở phía cuối chân trời. Rồi, ta nhìn thấy Tuyết Thần, chàng nằm trên tuyết, thần thái tĩnh lặng. Thế nhưng chớp mắt, chàng đã ở bên Thức Cầm, tay trong tay nồng thắm, hoàn toàn không hề nhìn thấy ta. Ta lo lắng đuổi theo nhưng làm cách nào cũng không thể đuổi kịp. Dần dần trong biển tuyết trắng xóa tưởng như vô tận đó, chỉ còn lại một mình ta trơ trọi. Trời lạnh giá rét, tuyết rơi ngợp trời, rốt cuộc ta ngã nhào xuống tuyết, trong lòng thầm nhủ, thôi bỏ đi, cứ nằm đây thôi, mệt mỏi quá rồi!

Nhưng vào lúc ấy, bỗng một giọng nói vang lên, dường như có ai đó đang nói chuyện với ta, lúc gần lúc xa, lúc dịu dàng khi mềm mại, mang theo cả niềm xót thương: “Đồ ham ăn, đừng ngủ nữa, không cho phép ngủ nữa, nàng có nghe thấy không?”

Ta mơ màng mở mắt, ngẩng đầu, và hình ảnh hiện ra trước mắt là khuôn mặt tuấn tú, đẹp trai, kết hợp với đôi mắt hơi dài trông giống như đôi mắt của một con hồ li giảo hoạt. Nụ cười chàng mang chút tà khí. Thế nhưng, ánh mắt chàng lại vô cùng ấm áp. Giữa tiết trời giá lạnh, chỉ có đôi mắt ấy khiến ta dễ dàng cảm nhận được hơi ấm tình người mà thôi…


Ta Muốn Đến Cửu Châu (Cửu Lộ Phi Hương)
ThueSach.vn Tổng Hợp