Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

ThueSach.vn - Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Preview

ThueSach.vn – Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire (Quỷ Mã Tinh):“Hầy, làm gì mà phức tạp đến thế, nhất định là em xem phim nhiều quá rồi, em cứ nên tập trung vào việc học tập của mình đi!” Cao Cạnh cố tỏ vẻ chẳng hề để tâm, . Nlại nhân lúc Mạc Lan không chú ý, liền anh lén đưa tay ra xoa nhẹ mái tóc dài đen óng của cô, sau đórồi xoay người quay về chỗ hiện trường xảy ra vụ án.…..

Thuê Tiểu Thuyết Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire




Mẹ của Phó Viễn là một mụ phù thủy, thường kiếm sống bằng nghề bói toán. Một ngày, Mạc Lan và Phó Viễn cùng đi về nhà, phát hiện bà ta đang nằm sõng soài trên nền nhà, một con dao lớn cắm trên cổ. Không lâu sau, Phó Viễn trở thành kẻ tình nghi số một của cảnh sát trong vụ án này.

Mạc Lan không tin rằng Phó Viễn chính là hung thủ. Thông qua dò hỏi hàng xóm quanh nhà Phó Viễn và những người có liên quan, cô cùng với Cao Cạnh, người bạn làm cảnh sát của mình, đã xác định được hai kẻ tình nghi. Có điều, hai người này lại là một cặp anh em sinh đôi. Họ luôn cùng tiến, cùng lùi, tìm mọi cách để bao che cho nhau. Rốt cuộc, ai mới chính là hung thủ thực sự trong vụ án này?

Preview:

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 1
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-1-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 2.1
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-2-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 2.2
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-2-2-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 3.1
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-3-1-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 3.2
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-3-2-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 3.3
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-3-3-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 4.1
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-4-1-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 4.2 
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-4-2-quy-ma-tinh/

Bí Ẩn Chiếc Nhẫn Ngọc Sapphire Chương 4.3
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/02/18/thuesach-vn-bi-an-chiec-nhan-ngoc-sapphire-chuong-4-3-quy-ma-tinh/


Trích Đoạn:

Tại cửa căn hộ số 101, anh vừa mang túi bọc giày vào vừa tự nói với bản thân: Mình nhất định phải cẩn thận, không được cho bọn họ có cơ hội bắt lỗi! Nếu để bọn họ ghi mấy lời đánh giá kém vào tờ báo cáo thực tập của mình, sau này sẽ khó mà được vào công tác ở một ví trí tốt, không có một vị trí công tác tốt, mình biết lấy gì nuôi em gái ăn học đây?

Khi anh bước vào phòng, Cố Chí Hạo và Lý Kiện vẫn đang kiểm tra dấu vết ở hiện trường. Nhìn thấy anh, Cố Chí Hạo ngoảnh đầu lại cười, hỏi: “Sao về nhanh thế Cao Cạnh? Tôi nhớ quanh đây làm gì có cửa hàng văn phòng phẩm nào đâu.”

Cao Cạnh thầm nghĩ: Mình quyết không được nói với bọn họ rằng mình không chỉ quen Mạc Lan, ngay đến giấy bút cũng là do cô ấy đưa cho mình, nếu không có khi lại bị bọn họ cho rằng mình làm việc không chuyên tâm, tiếp xúc quá sâu với người có liên quan tới vụ án.

Anh cố tình nhăn răng cười ngô nghê nói: “Ha ha, lúc em chạy đến đầu đường mới phát hiện, thì ra trong túi em đã có sẵn giấy bút rồi, vừa nãy chắc em quên mất.”

“Trí nhớ của cậu đúng là chẳng ra sao cả!” Lý Kiện  dửng dưng nói, đồng thời vẫn đang chú ý quan sát mấy giọt máu trên chiếc chăn, dửng dưng nói.

Cao Cạnh không nói gì thêm, anh bắt đầu lặng lẽ ghi chép tình trạng hiện trường.

“Vừa rồi khi cậu ra ngoài có trôngnhìn thấy cô gái kia không?” Lý Kiện đột nhiên hỏi.

“Cô gái nào cơ?” Cao Cạnh thầm cảm thấy căng thẳng, cái gã họ Lý này chắc không phải đang nói đến Mạc Lan đấy chứ? Hỏng bét, vừa rồi mình còn xoa đầu cô ấy, liệu có phải là đã bị hắn nhìn thấy rồi không?

“Chính là cô con gái của người bị hại ấy, cậu căng thẳng như vậy làm gì?” Lý Kiện nhìn đăm đăm vào mặt Cao Cạnh hỏi.

Vẻ mặt của mình lại rõ ràng như vậy hay sao chứ? Cao Cạnh vội vã điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân, trả lời: “Anh muốn nói tới cô nhóc trông giống hệt con trai kia sao? Em vừa nhìn trông thấy rồi, anh muốn tìm cô nhóc đó à?”

“Chúng ta cần đưa cô nhóc đó về để hỏi chuyện. Nghe nói chính cô nhóc đã cạy cửa sổ rồi nhảy vào phòng, sau đó lại mở cửa phòng để bạn học vào trong. Cô nhóc và Khưu Tiểu Mi sống chung với nhau, không thể không biết tình hình của mẹ mình được. Trong vòng 24 hai mươi tư giờ, giữa bọn họ chẳng lẽ không có…” Lý Kiện nói đến đây thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía sau lưng Cao Cạnh. Cao Cạnh xoay người lại, phát hiện thấy Mạc Lan đang ở ngay sau lưng mình.

“Xin hỏi, em có thể về được khôngchưa?” Mạc Lan lí nhí cất tiếng hỏi.

“Được, có điều cần để lại địa chỉ liên hệ của emnhưng em phải để lại thông tin liên hệ!” Lý Kiện nói năng với Mạc Lan thì rất nhẹ nhàng, rồi anh ta lại quay sang bảo Cao Cạnh: “Hãy ghi lại tên họ và số điện thoại của bố mẹ cô nhóc này, để bố mẹ cô nhóc đến đón!”

Mạc Lan dường như muốn phản bác, nhưng ngay sau đó lại thay đổi suy nghĩ.

“Cảm ơn chú cảnh sát!” Mạc Lan tỏ vẻ ngoan ngoãn gật đầu.

Cô vừa định xoay người, Lý Kiện lại hỏi cô: “Người đó ởCô nhóc đó đâu rồi nhỉ? Khi ra ngoài, em hãy bảo cô nhóc đónó vào đây một chút!”

“Phó Viễn sao?” Mạc Lan ngoảnh đầu nhìn qua phía Cao Cạnh, sau khi do dự một chút mới thấp giọng nói: “Hình như vừa nãy bạn ấy đã chạy tới một tiệm ăn nhỏ ở gần đây rồi…”

“Tiệm ăn?” Cặp mắt Lý Kiện mở to hết cỡ, ngay sau đó liềnrồi anh ta cười lên một tiếng lạnh lùng.

“Trẻ con bây giờ đều lạnh nhạt như thế sao?” Bác sĩ Ngô lắc đầu than thở.

Mười lăm15 phút sau, Cao Cạnh đã tìm thấy Phó Viễn đang ăn tối tại một tiệm ăn nhỏ có tên là “Tiệm mì Tiểu Đình”. Nhìn thấy anh, Phó Viễn cũng chẳng tỏ ra kinh ngạc lắm, chỉ là rất nhanh đãcô lập tức bỏ nửa bát mì còn chưa ăn hết xuống rồi đứng dậy. TDựa theo lời dặn dò của Lý Kiện, anh nhất định phải đưa Phó Viễn về hiện trường vụ án trong ngõ 38 đường Thải Bình trước đã.

Bọn họ đi sóng đôi với nhau cùng trở về. Trên đường, Cao Cạnh cũng đưa ra không ít câu hỏi, nhưng Phó Viễn dường như đã hoàn toàn đắm chìm vào trong thế giới riêng của bản thâncủa riêng mình, căn bản khôngchẳng buồn để tâm tới những câu hỏi của anh chút nào. Cô cứ đi rồi lại dừng, dừng rồi lại đi, có lúckhi thì đứng lại ngắm ánh tà dương, có lúc lại dừng chân bên ngoài tủ kính trưng bày của một cửa hàng nào đó mà ngắm nghía. Cái chết của mẹ dường như không thể gây ra chút ảnh hưởng nào đối với tâm trạng của Phó Viễn, ít nhất thì Cao Cạnh cũng không nhìn ra cô thiếu nữ 17 mười bảy tuổi còn chưa trưởng thành này có vẻ đau thương chút nào. Mà lúc này, khi thấy Phó Viễn trong bộ quần áo lôi thôi nhếch nhác đang nhìn vào tủ kính trưng bày của cửa hàng thời trang với vẻ đầy hứng thú, Cao Cạnh cảm thấy quái dị vô cùng.

Cảnh sát trên đường Thải Bình đã nhiều hẳn lên, có hai chiếc xe cảnh sát dừng lại bên ngoài ngõ số 38, xung quanh hiện trường được căng dải cách ly. Khi Cao Cạnh đưa Phó Viễn đến trước cửa căn nhà số 2 trong ngõ 38, Cố Chí Hạo đã chờ sẵn ở đó rồi.

“Mau vào đây đi, có chuyện cần hỏi em.” Anh ta nói.

Phó Viễn đứng lại ngoài cửa, một tay đặt trên khung cửa, do dự một lúc rồi mới bước vào trong.

Chẳng bao lâu sau, Phó Viễn lại ra ngoàibước ra với cùng hai người cảnh sát đi theo sau lưng. Buổi tối hôm đó, sau khi về đến cục cảnh sát, Cao Cạnh mới nghe nói Phó Viễn đã trở thành người bị tình nghi số một trong “vụ án mạng Khưu Tiểu Mi”.