Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

ThueSach.vn - Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Preview

ThueSach.vn – Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu (Lục Xu):Nếu anh hạnh phúc với người anh yêu, tôi vĩnh viễn sẽ không chúc phúc cho anh. Thế nên, anh vĩnh viễn cũng đừng xuất hiện trong cuộc sống của tôi. Tôi hy vọng, anh sẽ sống không được hạnh phúc, như vậy tôi mới có dũng khí đứng trước mặt anh, sau đó tìm một người bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Cho dù không ai tin tưởng, tôi vẫn tin mình có thể làm được như thế. Tâm tình như một bãi phế thải càng thêm chồng chất.

Thuê Sách Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu


 
Giới Thiệu:

Bạn có thi thoảng nhớ tới mối tình đầu của mình? Suy nghĩ xem anh ấy đang làm gì? Bên cạnh đã có một cô gái xinh đẹp chăm sóc hay chưa?

Tôi có. Vương Y Bối không ngờ có ngày cô sẽ lại trở về đây, trở về với thành phố đã ôm ấp những năm tháng thanh xuân tràn ngập nụ cười và nước mắt của cô, thành phố đã ghi lại bao nhiêu kỉ niệm in sâu trong tâm trí cô, vĩnh viễn không bị phai mờ.

Cô thật sự đã gặp lại Trần Tử Hàn rồi.

Anh có công việc ở Hoàn Quang, anh càng ngày càng tỏa sáng, bên cạnh anh đã có một cô gái, mà cô gái ấy lại chính là tình địch thời cấp ba của cô.

Ông trời không nghe được lời cầu xin của cô.

Anh sống rất hạnh phúc…

Cô không muốn thừa nhận, rằng mình không cam lòng…

Mười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã hai lăm tuổi…

Nếu như phải đặt một cái tên cho thời thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn.

Preview:

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 1
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-1-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 2
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-2-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 3
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-3-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 4
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-4-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 5
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-5-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 6
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-6-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 7
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-7-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 8
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-8-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 9
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-9-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 10
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-10-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 11
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-11-luc-xu/

Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu Chương 12
http://thuesachonline.wordpress.com/2014/01/21/thuesach-vn-dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu-chuong-12-luc-xu/




Trích Đoạn:


Xe Hướng Vũ Hằng đỗ trước mặt Vương Y Bối, cô mỉm cười nhìn anh, sau đó mở cửa bước vào. Cô cố gắng coi chuyện vừa rồi hết sức bình thường như bao chuyện bình thường khác trong ngày, tự ép mình không nghĩ đến nó, ngay cả khi chuyện đó liên quan đến anh.

Vương Y Bối nói địa chỉ, nhà cô cách công ty không xa, nên rất nhanh Hướng Vũ Hằng đã lái xe đến cổng tiểu khu. Vương Y Bối xuống xe, hơi ngượng ngùng, “Phiền Hướng tổng đợi tôi một chút.”

Hướng Vũ Hằng cười cười.

Bọn họ mới quen không lâu, chỉ sợ trong một thời gian dài sắp tới vẫn chỉ là quan hệ đồng nghiệp, với mối quan hệ ấy, cô sẽ không mời anh vào nhà. Mặt khác, cô luôn là người dè dặt và cứng đầu, việc này không phải đúng hay sai, chỉ đơn giản là cô thích thế.

Sợ anh đợi lâu, Vương Y Bối cố gắng trang điểm nhanh nhất có thể, rồi vội vàng thay quần áo, chọn phụ kiện. Cuối cùng, cô đứng trước gương, ngắm đi ngắm lại ba lần, khẳng định không có gì bất ổn mới yên tâm xuống lầu.

Khi cô đến gần, Hướng Vũ Bằng đang chăm chú chơi game trên di động.

Hồi cô còn học đại học cũng rất thích trò chơi này, đáng tiếc không tải được về điện thoại. Khi đó, cô tìm thấy trò “Chạy trốn khỏi miếu thần” trong máy bạn học, chơi thử thấy thích, liền tải về di động của mình, mất rất nhiều lưu lượng, nhưng đến lúc tải xong lại không cài được. Sau này đổi điện thoại, cũng chưa nghĩ tới việc sẽ lập một tài khoản trò chơi.

Khi đó, cô rất thích trò chơi này, cả ngày tìm bạn học kia mượn di động chơi, khiến bạn ấy phát phiền đến mức mỗi khi nhìn thấy cô liền nói “Lại muốn chơi cái trò đấy hả?”

Khi đó, cô còn chưa chia tay Trần Tử Hàn, còn giấu anh lặng lẽ bỏ mười đồng tải trò chơi, nhưng lại quên không xóa, đến tận mấy tháng sau, lúc Trần Tử Hàn phát hiện, liền mắng cô một trận. Hình như anh chưa bao giờ sử dụng internet trên điện thoại, thế giới của anh có khi nào là thế giới của cô không nhỉ?

Bao giờ cũng vậy, đứng dưới góc độ một người ngoài cuộc, nhìn lại quá khứ của mình, mới thấy, haizzz, ngay cả cô cũng thấy, bọn họ không hợp…

Như vậy là sao?

Cuộc sống, luôn dùng từng chút từng chút lơ đễnh để nhắc nhở người ta rằng, ta tưởng rằng đã quên, nhưng lại là sợ hãi hồi tưởng lại quá khứ.

Hướng Vũ Hằng cất di động đi: “Nhanh vậy à?”

Nhìn vẻ mặt của cô, anh cũng không kinh ngạc, hoàn toàn không muốn nói lời khen ngợi khuôn mặc trang điểm xinh đẹp của cô. Có lẽ anh đã nhìn quá quen những cô gái hay trang điểm rồi, hoặc cũng có thể là anh đã nhìn thấy quá nhiều mỹ nữ.

Vương Y Bối ngồi vào trong xe: “Vậy chỉ có thể nói rằng, bạn gái trước đây của anh không chú ý tới tốc độ, có đôi khi tốc độ và năng suất sẽ tạo nên sự đẳng cấp.”

Hướng Vũ Hằng khởi động xe, gật đầu: “Ừ. Sau này sẽ nhắc nhở bọn họ làm tròn bổn phận một chút.”

“Không sợ đắc tội với người đẹp sao?”

Hướng Vũ Hằng cười: “Không có “niềm vui mới”, tội gì phải nghĩ tới “người yêu cũ”?”

Thật đúng là không nghiêm chỉnh, nhưng Vương Y Bối cũng không tức giận.

Hướng Vũ Hằng là bị bắt tới đây, vốn dĩ đi dự tiệc này phải là bố anh ta, nhưng vì ông ấy có việc không thể đi được cho nên mới thông báo cho anh ta đi thay. Khi còn trẻ, Hướng Vũ Hằng đương nhiên phớt lờ những yêu cầu như thế này của ông, nhưng giờ thì khác, anh hiểu được bố mình đã dốc sức lực trên thương trường được như ngày hôm nay quả thật không dễ dàng. Hướng Kỳ Lai dặn đi dặn lại cho nên anh đương nhiên không thể không đi.

Yến tiệc cũng không quá đặc biệt, nếu như có điểm gì đó đặc biệt thì chính là hào quang tỏa ra từ Lộ Ôn Diên – tam thiếu gia nhà họ Lộ. Ở Yên Xuyên, Lộ gia có địa vị không dễ gì lay chuyển được. Vị công tử này tuy rằng tác phong hành sự vô cổ quái nhưng lại như sấm rền gió cuốn. Khi gia nhập thương trường, anh ta thực hiện một loạt cải cách, khiến cho rất nhiều người trong giới vừa sợ hãi vừa tức giận.

Hôm nay Lộ Ôn Diên tổ chức yến tiệc này, mọi người đương nhiên có mặt đông đủ.

Vương Y Bối đi theo Hướng Vũ Hằng, phát hiện Hướng Vũ Hằng và người khác không giống nhau. Mọi người ai cũng cầm một ý rượu, gặp người quen sẽ đi tới chào hỏi vài câu. Còn Hướng Vũ Hằng lại chỉ đứng một chỗ quan sát, dường như mọi thứ ở đây đều không liên quan tới anh.