Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

ThueSach.vn - Diệp Thanh Hồng - Diệm Nương (Hắc Nhan)

ThueSach.vn - Diệp Thanh Hồng - Diệm Nương:"“Vì thiếp, chàng phải giữ gìn thân thể cho tốt!” Lời khẩn cầu dịu dàng ấy khiến người ta không nỡ lòng nào cự tuyệt. Phó Hân Thần nắm lấy bàn tay xinh đang vuốt ve khuôn mặt mình của thê tử, khép hờ đôi mắt, cất giọng khàn khàn: “Nếu không có nàng, giữ gìn thân thể thì có ích gì với ta đây?”..."

Thuê Sách Diệp Thanh Hồng - Hắc Nhan



Lần đầu tiên chờ đợi, đợi được một kiếp sống đớn đau của người con gái bị bỏ rơi.

Lần thứ hai chờ đợi, là muốn nhìn thấy tình yêu thật sự trên thế giới bao la này. Nếu có thể gặp chàng sớm hơn một chút, liệu có được hạnh phúc giống như thê tử của chàng chăng?

Nhưng nếu là thê tử của chàng, nàng sẽ cố gắng giữ gìn mạng sống, để chàng phải chịu tổn thương.

Bất kể là quá khứ, hiện tại hay tương lai, nàng đã quen việc thờ ơ đối với sinh mệnh của mình. Nhưng khi chàng thật sự xuất hiện trước mặt nàng thêm lần nữa, nàng quyết sẽ không từ bỏ cơ hội duy nhất để cháy hết mình này…

Trích lược:

"Duy có mái tóc mây thường ngày được chải mượt mà là có vẻ hơi rối loạn, hệt như tâm trạng của nàng lúc này. Thiếu phụ ngồi xổm xuống trước mặt con gái, bàn tay nõn nà được giữ gìn cực tốt khẽ vuốt ve bờ má non nớt kia, đôi mắt thấp thoáng ánh lệ. Bàn tay đang kỳ cọ thân thể của Diệp Thanh Hồng khẽ đờ ra, cái cảm giác bị nhìn lén đó lại một lần nữa xuất hiện. Tiếng kêu rên của người đàn bà ở phòng kế bên đột nhiên trở nên cao vút, khiến nàng cảm thấy buồn nôn. “Đến đây!” Trong mắt Tư Đồ Hành lóe lên một tia sáng kỳ lạ, vẫy tay gọi nàng tới. Diệp Thanh Hồng y lời đi tới, những bài học kinh nghiệm trong hơn mười năm qua đã khiến nàng học được sự phục tùng. “Bốp…” Lão căm hận tát cho nàng một cú. Khóe miệng Diệp Thanh Hồng chảy ra một dòng máu đỏ tươi, trên khuôn mặt trắng bệch xuất hiện dấu bàn tay rõ nét, nhưng trong cặp mắt sáng rực của nàng vẫn không có chút sợ hãi nào. Người ngọc trong lòng yếu ớt “Ưm” một tiếng, sau đó là một tràng ho nhẹ. Bế thê tử nhảy từ trên lưng ngựa xuống, Phó Hân Thần buộc ngựa vào cây cột phía dưới mái hiên, sau đó mới dìu nàng vào trong căn phòng ấm áp."


Thuê Sách Diệm Nương - Hắc Nhan



Sống chết bên nhau, tâm đầu ý hợp, vì hắn, nàng nguyện lòng chịu đựng.

Dù là bao đau khổ, dù là bao lời nói triền miên, đều không đủ để biểu đạt tình yêu của nàng đối với hắn. Nhưng, trong mắt hắn, nàng chưa từng là gì cả.

Ngẫm lại, bỏ cuộc có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút, nhưng tất cả những gì đã làm trước đó sẽ trở thành uổng công, tình đã đậm sâu nào còn đâu oán trách…

Tùy tiện bỏ cuộc, quả thực nàng không làm được, vậy thì, đi theo hắn tới tận nơi góc bể chân trời, chắc là được rồi chăng?

Trích lược:

"Phía bên trái là cánh đồng mênh mông bất tận, bờ ruộng ngang dọc trải dài, phía bên phải là một mảnh rừng thưa, một con suối nhỏ trong veo xuyên qua, chảy về hướng dòng sông thấp thoáng có thể mơ hồ nhìn thấy ở phía rất xa. Mũi hắn cao lại khoằm, các khớp xương đều lộ ra, cằm dài hơi chĩa về phía trước, cơ thể cao gày, chiếc áo dài khoác trên người hắn trông giống như được treo trên cây sào trúc, bị gió thổi làm phát ra những tiếng lật phật. Đã đi lại trên giang hồ nhiều năm, hắn vừa nhìn đã biết nữ nhân này thuộc loại dựa vào thân xác để sinh tồn. Không muốn tiếp xúc với loại nữ nhân dâm tiện này, cho dù là giết nàng ta cũng sẽ khiến hắn cảm thấy bẩn tay. Hắn bèn đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Bọn họ ngồi cùng một chỗ với nhau, quả thực vô cùng tương phản, nhưng cả hai lại tựa như chẳng phát hiện ra. Nam nhân đó mặt mày hờ hững, cặp mắt hõm vào lộ vẻ đăm chiêu, còn thiếu nữ lại nhíu chặt đôi mày, bờ môi mím chặt, dường như có vẻ không vui."


ThueSach.vn