Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Truyện Mới Ai Sẽ Ôm Em Khi Thấy Em Buồn (Giảm 86%) - Ngãi Mể - Truyện Mới bán chạy

ThueSach.vn - Thuê Sách Ai Se Om Em Khi Em Thay Buon (Ngai Me) - Giảm 86% Giá Bìa: " Tôi không cần một người ngủ chung, mà tôi cần một người thức cùng. Tôi không cần một người nói cùng, mà tôi cần một người lắng nghe. Tôi không cần một người ăn chung, mà tôi cần một người nấu cùng. Tôi không cần một người bước cùng, mà tôi cần một người dõi theo. Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.…"

Ai Sẽ Ôm Em Khi Em Thấy Buồn (Ngãi Mể)



Giá bìa: 178,000 VNĐ

Giá thuê: 25.000 VNĐ (Giảm 86%)

Thành ngữ có câu: "Vợ chồng vốn như chim ở chung một rừng, đại nạn đến mỗi người bay một phương”, nguyên bản câu thành ngữ này mang sắc thái ảm đạm và để biểu đạt một suy nghĩ khá tiêu cực, rằng vợ chồng cuối cùng cũng chỉ là những kẻ khác máu tanh lòng.

Hai cá nhân vốn dĩ không hề có bất cứ quan hệ gì, đến từ hai gia đình hoặc hai thế giới khác biệt, sau khi bị hôn nhân trói buộc ở cùng một chỗ sẽ giống như những con chim sống trong cùng một khu rừng, khi thái bình êm ấm, tất cả cùng bay lượn vui vẻ, nhưng khi "đại nạn” ập đến thì chẳng còn biết ai khác, chỉ vội vã chạy trốn để giữ lấy cái mạng của mình.

Trong câu chuyện này, có người có thể cảm thấy tôi muốn chứng tỏ rằng đàn ông chỉ là những kẻ xấu xa, nếu không trông coi cẩn thận sẽ dễ dàng trở thành món đồ bị thất lạc, nhưng cũng có người sẽ cảm thấy, hôn nhân, cũng cần có không gian để cùng sinh tồn, bất kể là "cùng bay” hay không, đều có lúc thuận lợi, có lúc trắc trở, đừng bao giờ vì điều gì mà dễ dàng từ bỏ…


Sách Hay Cùng Thể Loại:
Cô Gái Tháng Sáu (Ngãi Mể)



Giá bìa: 139,000 VNĐ

Giá thuê: 19.000 VNĐ (Giảm 86%)

Trích Đoạn:

Cô không biết Điền Bân muốn thể hiện mình là bậc hậu bối dù chỉ ít hơn người ta một tuổi hay tỏ ý khiêm tốn trong vấn đề chức danh.

Chức danh của Điền Bân là technician (kỹ thuật viên), cách research scientist mấy bậc xa, hay có thể nói là một khoảng cách không thể với tới. Dù technician scientist lên bậc đến đâu thì cũng chỉ có thể lên tới technician 1, 2, 3, không thể lên tới vị trí research scientist, vì là hai quỹ đạo hoàn toàn khác nhau.

Tuy nhiên, Điền Bân lên làm được technician đã là một kỳ tích rồi, vì hồi ở trong nước, cô ấy chỉ là y tá, sau đó chồng ra nước ngoài làm tiến sĩ khoa học, cô ấy cũng theo sang, thời gian đầu đi làm thuê trong nhà hàng, sau đó đến phòng thí nghiệm của chồng làm volunteer (tình nguyện viên). Mặc dù Điền Bân chưa từng được đào tạo trong lĩnh vực này nhưng không hiểu sao lại được sếp rất quý mến, cuối cùng sếp đã thuê cô ấy làm technician cho phòng thí nghiệm.

Phòng thí nghiệm của viện nghiên cứu này đều dựa vào grant của sếp, về cơ bản có thể dùng cụm từ “được ngày nào hay ngày ấy” để miêu tả. Hôm nay có tiền, có thể thuê một nhóm người từ Bắc chí Nam đến làm việc; ngày mai hết tiền, lại có thể đuổi một nhóm người về Bắc chí Nam. Có lúc thậm chí đến bản thân sếp cũng phải thu dọn hành lý ra về, vì vấn đề kinh phí mà chồng của Điền Bân buộc phải chuyển sang phòng thí nghiệm khác làm, những người khác cũng thay như đèn cù, nhưng Điền Bân lại như cờ chiến trong bộ phim Nhi nữ anh hùng, thủ thế vững chãi ở phòng thí nghiệm bên cạnh.

Vương Quân thấy hơi sợ khi phải ăn cơm trưa cùng Điền Bân, vì Điền Bân rất thích nhắc đến chồng cô, Vương Thế Vĩ, trong khi cô lại không hề thích đề cập đến vấn đề này, lần nào cũng bị Điền Bân hỏi hết câu này đến câu khác, bị dồn vào chân tường, quả là rất mất mặt, trong khi dường như Điền Bân không hề phát hiện ra điều này, chỉ cần chạm mặt trong giờ ăn trưa là lại lôi ra để hỏi.

“Cô giáo Vương, bao giờ thầy Đại Vương nhà cô sang?”

“Ờ… Sắp rồi.” Cô không dám nói chồng chỉ sang mấy ngày có chút việc rồi lại về nước, chỉ mong Điền Bân hiểu rằng chồng cô đã “về nước” hẳn, như thế hôm nay cô cũng đỡ bị tra khảo nhiều.

Tuy nhiên cái miệng của Điền Bân không dễ bịt như lỗ châu mai trong bộ phim Hoàng Kế Quang[3]. “Úi, thế thì tốt rồi! Nói thật là hai vợ chồng một chốn đôi nơi thực sự rất đáng lo, không tốt cho cả vấn đề sinh lý và tâm lý. Hồi ấy, ở trong nước em sống rất ổn, trong viện ai cũng quý mến em, thế nhưng “Mao Phiến” ra nước ngoài, em cũng phải bám theo ngay…”

“Mao Phiến” ở đây chính là chồng Điền Bân, vốn tên là Mao Bình Nhạn, nhưng ba chữ này được thốt ra từ đôi môi mỏng của Điền Bân, nghe cứ như “Mao Phiến[4]” vậy.

Vương Quân đã gặp “Mao Phiến” mấy lần, anh ta gầy gầy, thấp bé, tướng mạo bình thường, trông như cậu bé chưa đến tuổi dậy thì.

Nếu chỉ xét về tướng mạo, cô không thể tưởng tượng ra nổi “Mao Phiến” chính là “anh Mao Bình Nhạn nhà em” mà Điền Bân luôn miệng nhắc đến, giọng ngọt như mía lùi, mặc dù Điền Bân vẫn diện những bộ quần áo mấy năm trước mang từ trong nước sang nhưng trông cũng khá xinh xắn, dáng thì không cao, sinh xong ba đứa con nhưng vẫn giữ được vóc dáng, đồng thời lại sở hữu khuôn mặt trái xoan, chiếc cằm nhọn đang là mốt hiện nay, khá giống nữ diễn viên của Pháp Juliette Binoche trong bộ phim Bệnh nhân người Anh.

Điều khiến Vương Quân không thể lý giải được là, cùng là khuôn mặt trái xoan, chiếc cằm nhọn, mắt mũi ở đúng vị trí, tại sao nhìn Juliette Binoche trang nhã, lịch lãm như vậy, còn Điền Bân thì lại cục mịch, quê mùa như thế?


ThueSach.vn